Truy cập

Hôm nay:
468
Hôm qua:
580
Tuần này:
1048
Tháng này:
10048
Tất cả:
228716

Ý kiến thăm dò

Một số điều cần biết về bệnh Dịch tả lợn Châu phi

Ngày 10/09/2021 00:00:00

Bệnh Dịch tả lợn Châu Phi là bệnh truyền nhiễm nguy hiểm do vi rút gây ra. Bệnh có đặc điểm lây lan, gây bệnh ở mọi lứa tuổi và ở mọi loài lợn, gây thiệt hại nghiêm trọng với tỷ lệ chết cao lên đến 100%.

Đặc điểm của dịch tả lợn Châu Phi và cách phòng tránh

Vi rút gây ra bệnh Dịch tả lợn Châu Phi có sức đề kháng cao trong môi trường. Lợn khỏi bệnh có khả năng mang vi rút trong thời gian dài, có thể là vật chủ mang trùng suốt đời, do vậy khó có thể loại trừ được bệnh nếu để xảy ra bệnh Dịch tả.

Đặc điểm của vi rút Dịch tả lợn Châu Phi: Vi rút Dịch tả lợn Châu Phi được tìm thấy trong máu, cơ quan, dịch bài tiết có kích thước lớn, có vỏ bọc bên ngoài với cấu trúc khối nhiều mặt, kiểu gien di truyền dạng ADN sợi đôi; lây nhiễm qua đường hô hấp và tiêu hóa; có sức đề kháng cao tồn tại trong xác động vật, trong thịt lợn và các chế phẩm từ thịt lợn như xúc xích, giăm bông. Thời gian ủ bệnh của bệnh dịch từ 3-15 ngày, ở thể cấp tính thời gian ủ bệnh chỉ từ 3-4 ngày.

Triệu chứng, bệnh tích của bệnh Dịch tả lợn Châu Phi: Lợn bị nhiễm Dịch tả lợn Châu Phi có nhiều triệu chứng, tùy thuộc vào mức độ nghiêm trọng của bệnh. Lợn bệnh biểu hiện các triệu chứng không khác biệt so với triệu chứng của bệnh Dịch tả lợn cổ điển. Do đó, việc chẩn đoán Dịch tả lợn Châu Phi khó có thể xác định và phân biệt được bằng các triệu chứng lâm sàng; cần lấy mẫu gửi phòng thí nghiệm để xét nghiệm phát hiện vi rút gây bệnh.

Thể quá cấp tính là do vi rút có độc lực cao, lợn sẽ chết nhanh, không biểu hiện triệu chứng hoặc lợn sẽ nằm và sốt cao trước khi chết.

Thể cấp tính là do vi rút có độc lực cao gây ra, lợn sốt cao (40,5-42°C). Trong 2-3 ngày đầu tiên, giảm bạch cầu và giảm tiểu cầu. Lợn không ăn, lười vận động, ủ rũ, nằm chồng đống, lợn thích nằm chỗ có bóng râm hoặc gần nước. Lợn có biểu hiện đau vùng bụng, lưng cong, di chuyển bất thường, một số vùng da trắng chuyển sang màu đỏ, đặc biệt là ở vành tai, đuôi, cẳng chân, da phần dưới vùng ngực và bụng, có thể có màu sẫm xanh tím. Trong 1-2 ngày trước khi con vật chết, có triệu chứng thần kinh, di chuyển không vững, nhịp tim nhanh, thở gấp, khó thở hoặc có bọt lẫn máu ở mũi, viêm mắt, nôn mửa, tiêu chảy đôi khi lẫn máu hoặc có thể táo bón, phân cứng đóng viên có kích thước nhỏ, có chất nhầy và máu. Lợn sẽ chết trong vòng 6-13 hoặc 20 ngày. Lợn mang thai có thể sẩy thai ở mọi giai đoạn. Tỷ lệ tử chết cao lên tới 100%.

Hiện nay chưa có vắc xin và thuốc điều trị được Dịch tả lợn Châu Phi, vì vậy giải pháp phòng bệnh là chính, phát hiện và xử lý triệt để ổ dịch ngay từ khi ở phạm vi nhỏ và chưa lây lan; Kiểm soát kiểm dịch nhập khẩu, kiểm soát vận chuyển lợn và chăn nuôi an toàn sinh học là các biện pháp chủ lực được các nước đã và đang áp dụng.

Bà con nhân dân hãy lựa chọn lợn sạch, có nguồn gốc xuất xứ để bảo vệ sức khỏe cho cả gia đình.

Các biện pháp phòng bệnh chính là:

1. Tăng cường chăm sóc nuôi dưỡng, nâng cao sức đề kháng của đàn lợn, thực hiện chăn nuôi an toàn sinh học.

2. Thường xuyên theo dõi sức khỏe của đàn lợn. Khi phát hiện lợn có hiện tượng ốm, chết bất thường cần khai báo ngay với Chính quyền, Thú y cấp xã để được hướng dẫn các biện pháp phòng, chống dịch bệnh. Không vứt xác lợn bừa bãi ra ngoài môi trường.

3. Hàng ngày vệ sinh, chuồng trại. Phát quang bụi rậm để xua đuổi côn trùng ngoài tự nhiên. Định kỳ tiêu độc, khử trùng bằng thuốc sát trùng, rắc vôi bột tại các lối vào khu vực chăn nuôi, khu vực cống rãnh, nơi thoát nước thải.

4. Tiêm phòng đầy đủ các loại vắc xin cho đàn lợn, đặc biệt vắc xin 04 bệnh đỏ (vắc xin Dịch tả, Tụ huyết trùng, Phó thương hàn, Đóng dấu lợn) để chống kế phát bệnh Dịch tả lợn Châu phi. Đặc biệt, khuyến cáo bà con thực hiện nghiêm việc tiêm phòng theo Pháp lệnh thú y, bởi khi được tiêm phòng nếu chẳng may xảy ra dịch bệnh sẽ được hỗ trợ theo quy định của Nhà nước, ngược lại nếu không tiêm phòng, khi có dịch bệnh xảy ra ngoài việc không được hỗ trợ còn phải bị xử lý theo quy định của pháp luật.

5. Khi sử dụng thức ăn tận dụng phải nấu chín kỹ mới cho lợn ăn.

6. Nhập lợn giống rõ nguồn gốc, từ các cơ sở chăn nuôi an toàn dịch bệnh.

7. Hạn chế người tham quan, ra vào chuồng nuôi, đặc biệt là thương lái. Tiêu độc khử trùng kỹ các phương tiện, dụng cụ, con người ra, vào chuồng trại.

8. Cơ sở sơ chế, chế biến, bảo quản sản phẩm động vật nhập sản phẩm động vật rõ nguồn gốc, đảm bảo vệ sinh thú y, an toàn thực phẩm.

9. Cơ sở giết mổ nhập lợn rõ nguồn gốc, từ cơ sở an toàn dịch bệnh.

Khi phát hiện lợn có triệu chứng không bình thường, nghi mắc bệnh phải khai báo ngay về UBND xã hoặc cán bộ thú y để xử lý kịp thời, chủ động phòng chống dịch bệnh Tả lợn Châu phi. Đồng thời tố giác các cơ sở nghi có sử dụng lợn bệnh bán ra thị trường với cơ quan chức năng để kịp thời xử lý theo quy định của pháp luật.

Nguyễn Văn Hội - Công chức VH-XH

Một số điều cần biết về bệnh Dịch tả lợn Châu phi

Đăng lúc: 10/09/2021 00:00:00 (GMT+7)

Bệnh Dịch tả lợn Châu Phi là bệnh truyền nhiễm nguy hiểm do vi rút gây ra. Bệnh có đặc điểm lây lan, gây bệnh ở mọi lứa tuổi và ở mọi loài lợn, gây thiệt hại nghiêm trọng với tỷ lệ chết cao lên đến 100%.

Đặc điểm của dịch tả lợn Châu Phi và cách phòng tránh

Vi rút gây ra bệnh Dịch tả lợn Châu Phi có sức đề kháng cao trong môi trường. Lợn khỏi bệnh có khả năng mang vi rút trong thời gian dài, có thể là vật chủ mang trùng suốt đời, do vậy khó có thể loại trừ được bệnh nếu để xảy ra bệnh Dịch tả.

Đặc điểm của vi rút Dịch tả lợn Châu Phi: Vi rút Dịch tả lợn Châu Phi được tìm thấy trong máu, cơ quan, dịch bài tiết có kích thước lớn, có vỏ bọc bên ngoài với cấu trúc khối nhiều mặt, kiểu gien di truyền dạng ADN sợi đôi; lây nhiễm qua đường hô hấp và tiêu hóa; có sức đề kháng cao tồn tại trong xác động vật, trong thịt lợn và các chế phẩm từ thịt lợn như xúc xích, giăm bông. Thời gian ủ bệnh của bệnh dịch từ 3-15 ngày, ở thể cấp tính thời gian ủ bệnh chỉ từ 3-4 ngày.

Triệu chứng, bệnh tích của bệnh Dịch tả lợn Châu Phi: Lợn bị nhiễm Dịch tả lợn Châu Phi có nhiều triệu chứng, tùy thuộc vào mức độ nghiêm trọng của bệnh. Lợn bệnh biểu hiện các triệu chứng không khác biệt so với triệu chứng của bệnh Dịch tả lợn cổ điển. Do đó, việc chẩn đoán Dịch tả lợn Châu Phi khó có thể xác định và phân biệt được bằng các triệu chứng lâm sàng; cần lấy mẫu gửi phòng thí nghiệm để xét nghiệm phát hiện vi rút gây bệnh.

Thể quá cấp tính là do vi rút có độc lực cao, lợn sẽ chết nhanh, không biểu hiện triệu chứng hoặc lợn sẽ nằm và sốt cao trước khi chết.

Thể cấp tính là do vi rút có độc lực cao gây ra, lợn sốt cao (40,5-42°C). Trong 2-3 ngày đầu tiên, giảm bạch cầu và giảm tiểu cầu. Lợn không ăn, lười vận động, ủ rũ, nằm chồng đống, lợn thích nằm chỗ có bóng râm hoặc gần nước. Lợn có biểu hiện đau vùng bụng, lưng cong, di chuyển bất thường, một số vùng da trắng chuyển sang màu đỏ, đặc biệt là ở vành tai, đuôi, cẳng chân, da phần dưới vùng ngực và bụng, có thể có màu sẫm xanh tím. Trong 1-2 ngày trước khi con vật chết, có triệu chứng thần kinh, di chuyển không vững, nhịp tim nhanh, thở gấp, khó thở hoặc có bọt lẫn máu ở mũi, viêm mắt, nôn mửa, tiêu chảy đôi khi lẫn máu hoặc có thể táo bón, phân cứng đóng viên có kích thước nhỏ, có chất nhầy và máu. Lợn sẽ chết trong vòng 6-13 hoặc 20 ngày. Lợn mang thai có thể sẩy thai ở mọi giai đoạn. Tỷ lệ tử chết cao lên tới 100%.

Hiện nay chưa có vắc xin và thuốc điều trị được Dịch tả lợn Châu Phi, vì vậy giải pháp phòng bệnh là chính, phát hiện và xử lý triệt để ổ dịch ngay từ khi ở phạm vi nhỏ và chưa lây lan; Kiểm soát kiểm dịch nhập khẩu, kiểm soát vận chuyển lợn và chăn nuôi an toàn sinh học là các biện pháp chủ lực được các nước đã và đang áp dụng.

Bà con nhân dân hãy lựa chọn lợn sạch, có nguồn gốc xuất xứ để bảo vệ sức khỏe cho cả gia đình.

Các biện pháp phòng bệnh chính là:

1. Tăng cường chăm sóc nuôi dưỡng, nâng cao sức đề kháng của đàn lợn, thực hiện chăn nuôi an toàn sinh học.

2. Thường xuyên theo dõi sức khỏe của đàn lợn. Khi phát hiện lợn có hiện tượng ốm, chết bất thường cần khai báo ngay với Chính quyền, Thú y cấp xã để được hướng dẫn các biện pháp phòng, chống dịch bệnh. Không vứt xác lợn bừa bãi ra ngoài môi trường.

3. Hàng ngày vệ sinh, chuồng trại. Phát quang bụi rậm để xua đuổi côn trùng ngoài tự nhiên. Định kỳ tiêu độc, khử trùng bằng thuốc sát trùng, rắc vôi bột tại các lối vào khu vực chăn nuôi, khu vực cống rãnh, nơi thoát nước thải.

4. Tiêm phòng đầy đủ các loại vắc xin cho đàn lợn, đặc biệt vắc xin 04 bệnh đỏ (vắc xin Dịch tả, Tụ huyết trùng, Phó thương hàn, Đóng dấu lợn) để chống kế phát bệnh Dịch tả lợn Châu phi. Đặc biệt, khuyến cáo bà con thực hiện nghiêm việc tiêm phòng theo Pháp lệnh thú y, bởi khi được tiêm phòng nếu chẳng may xảy ra dịch bệnh sẽ được hỗ trợ theo quy định của Nhà nước, ngược lại nếu không tiêm phòng, khi có dịch bệnh xảy ra ngoài việc không được hỗ trợ còn phải bị xử lý theo quy định của pháp luật.

5. Khi sử dụng thức ăn tận dụng phải nấu chín kỹ mới cho lợn ăn.

6. Nhập lợn giống rõ nguồn gốc, từ các cơ sở chăn nuôi an toàn dịch bệnh.

7. Hạn chế người tham quan, ra vào chuồng nuôi, đặc biệt là thương lái. Tiêu độc khử trùng kỹ các phương tiện, dụng cụ, con người ra, vào chuồng trại.

8. Cơ sở sơ chế, chế biến, bảo quản sản phẩm động vật nhập sản phẩm động vật rõ nguồn gốc, đảm bảo vệ sinh thú y, an toàn thực phẩm.

9. Cơ sở giết mổ nhập lợn rõ nguồn gốc, từ cơ sở an toàn dịch bệnh.

Khi phát hiện lợn có triệu chứng không bình thường, nghi mắc bệnh phải khai báo ngay về UBND xã hoặc cán bộ thú y để xử lý kịp thời, chủ động phòng chống dịch bệnh Tả lợn Châu phi. Đồng thời tố giác các cơ sở nghi có sử dụng lợn bệnh bán ra thị trường với cơ quan chức năng để kịp thời xử lý theo quy định của pháp luật.

Nguyễn Văn Hội - Công chức VH-XH

Từ khóa bài viết:
0 bình luận
(Bấm vào đây để nhận mã)

Người tốt, việc tốt